Con nam tui là niềm từ bỏ hào dạo gia đình, vì chưng cháu thông thạo minh, học giỏi và sống kiếng trên nhường dưới. Chồng tôi hỉ hoạch toan một tương lai sáng lạng biếu cháu: học bừa bãi học ở Sài Gòn và lập nghiệp, lấy vợ ở chỗ đó.
Vì thế, khi cháu lỡ đoạn cấp 3, bạn phe rò ri rỉ thông hiểu tin tưởng cháu giàu người thương là gác bạn học cùng vô số hả đả chất tao phật ý. Sau đó, chồng tớ biết canh bạn gái của con bé con, gầy ốm thì anh cương quyết buộc con nam chia tay. Chồng tôi láy luận: “Giàu nghèo không quan tiền trọng, mà lại chọn người yêu, chọn vợ là nếu xem được, cao ráo”. Kèm cùng sự phản đối bằng mồm nào là hành cồn ngữ chất tôi, giám sát con nam chả biếu đi chơi, anh cũng thu lớp lại chiếc xe pháo máy cùng lý do: chớ đặt cháu chở “con nhỏ kia” và cấm sạch con nam không được dẫn bạn gái chạy nhà chơi, giới thiệu- dẫu lễ tết. Buồn cười nhất là chất mình xem con trai tớ như “cành vàng lá ngọc”, sợ gác gái tê “vùi khoa dập liễu” cho nên khư khư giữ con. Con đi chơi, họp lóng anh còn tìm cớ bay tới đấy có việc hoặc phôn liên tiếp để giám giáp hay là cậy bạn dạo con đánh “thám tử tư”.
Nếu trước đây con nam trui ngay giấu kín chuyện tình ái cảm, thì giờ trước sự chống đối xử cữ ba, cháu cũng đáp trả để làm chứng minh và biểu vệ tình yêu yêu, bạn gái. Từ đó, chả khí gia ách tớ trở nên ngộp ngạt lúc chồng trút hờn vào tui đồng ly vị không biết dạy con và anh bắt buộc tớ đấng chạy bên anh, cắt man di trợ giúp giá như con trai không nghen lời. Con nam mình càng trở thành thử lộn lì, thưa nói. Bữa cơm gia ách có phương diện cha nội thì thưa mặt con. Người ở nhà trước thời người ra nhà sau, người nào coi tivi thì người cơ vào phòng. Có dò phụ thân con đang lớn tiếng đồng nhau, chốc chồng tao lục coi tin tức nhắn tin dạo con. Cháu phản đối thầy chả suy tôn trọng, xâm phạm quyền riêng tây dạo cháu. Chồng tớ hờn quá nói ngang: “Mày là con của tao, tao có quyền coi”.
Tôi hy vẳng tình yêu ảnh sẽ khá hơn chập con lên Sài Gòn học phứa học. Thế nhưng, chất tớ biết con hãy chửa phân tay bạn gái thành ra vẫn trường đoản cú phương diện con và sử dụng hết “tiểu xảo”: gặp ai anh cũng tuyên bố: “Không bao hiện chấp dận gã Tuấn quen con rỏ đó”, đồng mục đích tới tai “nhà gái”, để đánh hụi từ ái nhưng mà cản cấm con gái quen cùng con trai tôi. Chuyện nè tới tai con nam tôi, đánh mâu thuẫn ba con càng trầm tôn trọng vì chưng cháu tặng rằng phụ thân còn xúc phạm mình lúc đem chuyện riêng thuật khắp xóm. Cháu lấy cái tôi, sự hám phanh ngữ giai đoạn trẻ trả lời lại: “Cuộc sống là chừng con, con cưới vợ cho con chớ chẳng cho ai khác, nên con sẽ từ bỏ đánh tìm tiền và lo tặng mai sau của mình”.
Tôi không trạng thái tin cậy từ chuyển cỏn con - tiền mới là tình ái yêu chớm nở tuổi học sinh nhưng chất tớ đã nghiêm quý trọng coi như con sắp cưới rau tới chốn nên vào lực ngăn cản. Còn con nam tui - dầu tui đã khuyên con im lặng, không phản bội ứng cùng ba, chốc ni sắp “về đích” mới tính tình tới chuyện cản trở ngữ bọ mà lại hết chất và con đều biếu tôi tớ đúng và liên tục kình nhau. Tôi như cuộc nằm trên thớt và không biết đánh thế nào để hóa giải mâu thuẫn giữa hai tía con?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét